EBBA DAY 2016 Ký sự ngắn


Tao sẽ không quên





Buổi tối đốt lửa trại của năm nhất cả lũ tắt đèn bật nhạc du dương ngủ thu lu trong phòng mặc kệ tiếng thầy Nam và nhạc Vinahouse ầm ĩ ở ngoài. Ngủ được tầm 2 tiếng thì dậy sang phòng bọn con trai nằm ở đấy. Cả lũ chui rúc lúc nhúc trong đống chăn và ánh đèn điện thoại, trông như ổ mại dâm.

--

Trò uống bia Uno ngu si khiến tao đổi mẹ cả màu da. Lần sau chúng mày mua bia thì mua ken nhé, dcm làm bố mày phê hết cả người. Sau vụ này chắc tao chừa lần sau đi chơi không động đến cồn nữa. Khổ thân bòi hội không biết uống bia mà phải uống một đống :)) Sướng Bean được các bạn trai 7B service liên tục. Sướng tao vì được nhìn cảnh closeup Thăng và Lộc hôn nhau <3 Nhưng tao rất tiếc tao không được xem Tâm Anh say :)))))

--

Buổi tâm sự tình củm ban đêm của team ngoại quốc Nguyễn Phương Linh Trinh Nguyen và Quân Lú. Trước hết tao xin lỗi đã làm chúng mày giật mình :)))) Sau đó là tao xin cám ơn chúng mày vì t biết phải viết gì trong bản thu hoạch rồi: Sau chuyến đi EBBA Day này tao đã biết thêm được hơn nhiều điều về bạn Trinh poker face và cờ rút của bạn :)))) Và tao biết được con người thứ hai ẩn sâu sau vẻ ngoài ngố của Quân Lú :((( Pls give me back my sweet innocent mind!!! I was seriously traumatized there!!! Hàn à, u know wat I mean right :((((

Eitherway, tao thực sự thấy tâm bình yên đêm hôm ấy. Bốn đứa nằm xếp thành hình ( :P ) trên ga giường trắng trong phòng tối đen, chỉ nhìn thấy mặt nhau qua ánh sáng yếu ớt của mặt trời chưa mọc sau cánh rèm. Nằm kể với nhau về những điều chả quan trọng. Đùa nhau nhưng câu đùa mình chưa bao giờ nói với nhau. Và, ờm, gãi đầu bóp mặt Trinh?

Ừ công nhận với Quân lú, tao cũng chả muốn dậy, chả muốn trời sáng, chả muốn đi về và đối mặt với những bận bịu ngày thường ( not bc I have ulterior motive like u tho :| ). Tao chỉ muốn kẹt mãi trong những phút ngắn ngủi ấy để cuộn tròn trong cái ôm vô hình của bạn bè. Tao muốn thiu thiu đi, nửa tỉnh nửa mê trong cái say của bình yên lãng vãng trong những phút ấy.
Tao chưa được đi chơi với bạn như thế bao giờ nên đây là lần đầu tiên tao cảm thấy rõ cái gần gũi thân mật của tình bạn như vậy.

And then, we eventually got up and went to the beach to meet the sun rise. Lúc này có thêm Dương Bòi và Lulu mới dậy nữa.
Một mình sáu đứa nhỏ. Trên bãi biển trải hết cả một vịnh nhỏ chỉ toàn cát, rác và rã tràng. Bầu trời trắng đục giông sớm giăng kín qua cả cái ngước đầu. Mùi cá tanh và muối trắng ngập mũi. Chỉ một mình sáu người bạn.
Không có gì có thể tả được cảm giác lúc ấy. Tao chỉ có thể nói là hạnh phúc?
Hạnh phúc vì mình được đứng ở đấy với giày chôn trong cát và sóng. Hạnh phúc vì đứa nào đứa nấy kêu lên vì sóng đánh nước lạnh. Hạnh phúc vì có bạn bè cùng với mình đứng ngắm bình minh không có mặt trời.

--

Túm lại cả bài này tao chỉ muốn nói là
Cảm ơn nhé, cảm ơn tất cả chúng mày vì tất cả.

--

Và xin lỗi nhé vì tao viết sến quá ạ. Không thích thì biến.

Comments

Popular posts from this blog